Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Tống Lão nói: "Ta đồng ý với phương pháp mà ngươi vừa đề cập, nhưng cần có một kế hoạch chi tiết hơn. Tối nay ngươi hãy lập ra một kế hoạch mới và chúng ta sẽ thương lượng với phía của Đế quốc Thiên Hồn.Sau đó vào ngày mai,chúng ta hãy hành động càng sớm càng tốt.”

"Tống Lão, ta..." Hoắc Vũ Hạo còn muốn nói gì đó, nhưng Tống Lão đã phất tay ngăn cản: "Anh bạn trẻ, hãy làm tròn bổn phận của mình. Đừng quên, ngươi cũng là một trong những thành viên của học viện Hải Thần Các, đừng làm các lão sư ở đây mất mặt. !”

Ngay cả Mục lão cũng bị mang ra ngoài, Hoắc Vũ Hạo còn có thể nói cái gì? Hắn ta hít một hơi thật sâu, nghiêm túc gật đầu rồi nói: "Cảm ơn Tống lão và viện trưởng Ngôn đã tin tưởng. Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."

Tống lão khẽ mỉm cười nói: “Ngươi cũng đừng trách chúng ta tại sao không tham gia, ta đã già, đầu óc từ lâu đã có chút không minh mẫn. Thiếu Triết cũng không còn trẻ nữa, được rồi, các ngươi có thể bàn bạc kế hoạch hành động cụ thể được rồi và trước tiên cần phải làm điều đó. Có gì thì để sáng sớm mai nói với chúng ta.Ta sẽ về nghỉ ngơi trước.

Nói xong, Tống lão đứng dậy, rời khỏi phòng khách và trở về phòng của mình.

Đây thực sự là một sự lãng phí thời gian!

Chính sự tín nhiệm của Tống lão đã đặt gánh nặng lớn lên Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo cười khổ nhìn Bối Bối, Bối Bối lập tức quay đi, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Bối Bối chán nản nhất là khi Tuyên Tử Văn nói rằng Hoắc Vũ Hạo sẽ không được phép tham gia vào hoạt động này. Bởi vì hắn biết rõ nhất năng lực của Hoắc Vũ Hạo. Bối Bối thực sự tin những gì Tống lão vừa nói. Trong số những người đến Học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo là người có nhiều giao dịch nhất hồn đạo sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc. Và hắn đã đạt được những thành tích hết sức ấn tượng. Nếu không có hắn, Tinh La Đế Quốc sẽ không thể chiếm lại Minh Đấu Sơn, toàn bộ đại lục sẽ rơi vào tình thế khác trong cuộc chiến này.

Hoắc Vũ Hạo không biết rằng mình đã được biết đến là một cường giả quân sự trong Học viện Sử Lai Khắc. Quyết định của Tống lão tưởng chừng như là dấu hiệu của sự bỏ rơi nhưng thực chất là dựa trên sự tin tưởng của mình đối với hắn và mong muốn hắn được đào tạo thêm.

Trong tương lai,học viện Sử Lai Khắc sẽ phái ba nhóm hồn sư trực tiếp tham gia chiến tranh, bọn họ cần một thống lĩnh ưu tú để chỉ huy. Quân đội của học viện Sử Lai Khắc chủ yếu bao gồm học viên, lão sư và hồn sư được chiêu mộ từ bên ngoài. Những năng lực này đều là  học viện sử lai khắc nguyện ý chiêu mộ. Ba đế quốc vốn thuộc về lục địa Đấu La chắc chắn sẽ để mắt tới lực lượng hùng mạnh này. Hải Thần Các đã quyết định, sau khi thành lập ba nhóm hồn sư này, bọn họ chỉ có thể được dẫn dắt bởi người của học viện Sử Lai Khắc, không thể giao cho bất kỳ đế quốc nào trong ba đế quốc vốn thuộc về lục địa Đấu La. Đây không phải là bọn họ không tin tưởng đế quốc khác, mà là vì liên quan đến lợi ích của đế quốc, ba nước rất có thể sẽ xảy ra một số vấn đề về chỉ huy.

Nhưng thành Sử Lai Khắc chỉ là một thành phố, học viện Sử Lai Khắc chỉ có hồn sư và hồn đạo sư theo học mà thôi, cũng không phải học viện quân sự . Có rất ít nhân tài có thể thực sự chỉ huy được quân đội. Trong hoàn cảnh như vậy, học viện rất cần những nhân tài như Hoắc Vũ Hạo bước ra, giúp chia sẻ áp lực.

Vì vậy, trong chuyến đi này, Tống lão cố tình muốn trau dồi khả năng chỉ huy quân sự của Hoắc Vũ Hạo. Đây cũng là một bài đánh giá Hoắc Vũ Hạo. Các hoạt động quân sự trước đây mà Hoắc Vũ Hạo tham gia không có sự tham gia của các quan chức cấp cao của Học viện Sử Lai Khắc, nhưng lần này,Tống lão và Ngôn Thiểu Triết có thể quan sát trực tiếp nhất năng lực của Hoắc Vũ Hạo trong cuộc chiến.

Trên chiến trường với hàng triệu quân binh này, đây là nơi thể hiện rõ nhất khả năng của hắn.

Hoắc Vũ Hạo đương nhiên không biết, quyết định của Tống lão có nhiều ý nghĩa như vậy, hắn hiện tại chỉ là có chút lo lắng. Yêu cầu hắn chỉ huy của Tống lão và viện trưởng Ngôn thực sự là ...

Tống lão đã rời đi, nhưng Ngôn Thiểu Triết vẫn không rời đi.Ông ấy gật đầu với Hoắc Vũ Hạo và nói: "Được rồi, chúng ta hãy lập một kế hoạch chi tiết. Hãy suy nghĩ và đưa ra các ý tưởng."

Bối Bối nói: “Vũ Hạo, kế hoạch là do ngươi lập ra, ta chỉ có một yêu cầu – kế hoạch này phải đặt an toàn của chúng ta lên hàng đầu, đặc biệt là ngươi, ngươi không được mạo hiểm, nếu không, hiện tại ta thà từ bỏ việc cứu Tiểu Nhã còn hơn...Ngươi có hiểu không?”

Hoắc Vũ Hạo thầm thở dài trong lòng: Làm sao có thể không mạo hiểm giải cứu Đường Nhã khỏi hàng vạn quân được? Nhưng hắn vẫn gật đầu nói: “Kế hoạch cơ bản là như ta vừa nói, ta cần vài ngày để tiến hành trinh sát quân đội Nhật Nguyệt Đế quốc ở trên không bằng nhiều cách khác nhau. Đồng thời, ta cần thu được thông tin từ Đế quốc Thiên Hồn. Một số tin tức về quân đội của Đế quốc Nhật Nguyệt. Ví dụ, có bao nhiêu nhóm cố vấn linh hồn trong Đế quốc Nhật Nguyệt, có bao nhiêu cố vấn linh hồn cấp cao, thiết bị dẫn dắt linh hồn cấp cao, có những trang thiết bị gì... Đương nhiên, những thứ này ta sẽ thông qua trinh sát xác nhận. Nhưng chúng ta nhất định phải chuẩn bị, bọn hắn nhất định sẽ dùng một ít thủ đoạn, che giấu số lượng hồn đạo cụ cùng uy lực."

 

Bối Bối khẽ gật đầu nói: "Như ta đã nói, dù là trinh sát hay hành động tiếp theo, mọi việc đều phải đặt an toàn lên hàng đầu."

Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta lập kế hoạch chi tiết đi."

Hắn ngước nhìn những người khác, nhưng tất cả họ đều hướng sự chú ý về hắn.

Từ Tam Thạch nói thẳng: "Sư đệ, ngươi đừng nhìn chúng ta. Tống lão đã giao quyền chỉ huy cho ngươi, vậy chúng ta đều là quân lính của ngươi. Ngươi nói gì thì chúng ta đều phải tuân theo"

Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Làm thống lĩnh thật sự không dễ dàng gì! Tam sư huynh, người thật sự không có ý kiến gì ư."

Từ Tam Thạch lập tức lắc đầu nói: "Ta không có ý kiến, việc này ta cũng không am hiểu, ngươi cứ tự quyết định đi."

Hoắc Vũ Hạo lại nhìn những người khác, những người còn lại đều quay đi. Khi nhìn thấy Diệp Cốt Y và Nam Thu Thu, hai nữ nhân không khỏi bật cười.

Hoắc Vũ Hạo bất đắc dĩ thở dài nói: "Đã như vậy rồi thì, ta hiện tại sẽ bắt đầu trinh sát, sau đó lập ra kế hoạch chi tiết vậy."

Không có đủ thông tin trinh sát và tình báo, hắn đương nhiên không thể lập kế hoạch tác chiến được.

Ngôn Thiểu Triết nói: “Có cần ta đi cùng không?”

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu nói: "Không cần. Ngôn viện trưởng, xin mời người nghỉ ngơi. Đêm nay ta sẽ tập trung tiến hành trinh sát , Nhật Nguyệt đế quốc không có khả năng phát hiện ta, trừ phi bọn họ có máy dò hồn đạo khí mới"

Ngôn Thiểu Triết khẽ mỉm cười nói: "Được rồi, vậy ngươi cứ việc hành động đi và nhớ phải chú ý an toàn. Ngươi hãy liên lạc nhờ phía quân đội của Đế quốc Thiên Hồn đưa ngươi ra khỏi thành. Sau khi ngươi rời khỏi thành, hãy nhanh chóng rời đi, để tránh những hiểu lầm không đáng có."

"Đúng."

Thành phố Thiên Linh hiện tại đang trong tình trạng hỗn loạn, mặc dù Đế quốc Thiên Hồn còn lâu mới có thể so sánh với Đế quốc Nhật Nguyệt về việc phát hiện linh hồn, nhưng vẫn có rất nhiều thiết bị dò tìm linh hồn đơn giản.

Sau khi Hoắc Vũ Hạo liên lạc bày tỏ ý định với quân trong viện, người liên lạc nói sẽ báo cáo cấp trên trước.

Một lúc sau, công chúa Duy Na đích thân đi tới.

"Ngươi là đang muốn đi đế quốc nhật nguyệt để trinh sát sao?" Duy Na công chúa vừa gặp mặt liền sốt ruột hỏi.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói: "Đúng! Mọi hành động đều phải dựa vào trinh sát."

Duy Na suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy ta đi với ngươi.”

"A?" Hoắc Vũ Hạo sửng sốt, "Ngươi đang đùa ta à? Ngươi đường đường là một công chúa, ta cùng ngươi tiến hành trinh sát? Mặc dù trinh sát ở trên không không hẳn là nguy hiểm, nhưng cũng không phải tuyệt đối an toàn.

Duy Na buồn bã nói: “Xin hãy để ta đi cùng. Những ngày này ta ở hậu phương, chưa bao giờ tham gia chiến đấu ở tiền tuyến, ta chỉ muốn làm một điều gì đó cho đất nước của mình. Thực ra, nếu ta không làm vậy thì, tôi đã sớm đi theo Ngạo Thiên từ lâu rồi."

"Hả?" Hoắc Vũ Hạo hai mắt đột nhiên mở to, "Ngạo Thiên? Long Ngạo Thiên?" Hắn có thể nhớ rõ ràng rằng, trong các Hồn Sư cấp cao đại lục của Học Viện Đấu Hồn, Long Ngạo Thiên, người có cấp độ bạc, lúc đó Ngạo Thiên mạnh mẽ biết bao! Một chọi một, Sử Lai Khắc Thất Quái không ai có thể là đối thủ của hắn. Long Ngạo Thiên là hôn phu của Công chúa Duy Na.

Duy Na buồn bã nói: “Đúng vậy, anh ấy đã đi rồi. Vì bảo vệ ta, anh ấy đã chết trong một lần giao đấu với linh hồn cấp 9. Lúc đó ta rất muốn đi cùng anh ấy, nhưng vì đất nước của mình, ta phải sống ở thế giới này. Ngạo Thiên đã chết, và trái tim ta cũng đã chết theo. Vũ Hạo, ban nãy, ta xin lỗi. Ta không muốn nói gì thêm, hãy để ta đi cùng ngươi. Ngươi nên biết rằng ta cũng là một chiến binh . Hơn nữa, cả hai võ hồn của ta và ngươi đều giống nhau. Mặc dù sức mạnh của ta không bằng ngươi, nhưng nếu ngươi có sự trợ giúp của ta, việc trinh sát của ngươi sẽ hiệu quả hơn khi ngươi thực hiện một mình. Ta bây giờ cũng là Hồn Đế và cũng sẽ không tạo thêm gánh nặng cho ngươi”

Lúc này sự kiên định của công chúa Duy Na hiện lên trên mặt rất rõ nét. Nhìn thấy nỗi buồn trong mắt cô, lại nghĩ đến mình và Đông Nhi, Hoắc Vũ Hạo thực sự không thể nói không, bây giờ hắn chỉ có thể gật đầu đồng ý “ Được rồi. Nhưng mà trong suốt quá trình trinh sát, ngươi đều phải nghe theo sự chỉ huy của ta”

“Được. Ta nhất định sẽ nghe theo”Duy Na gật đầu, nước mắt cũng từ gò má rơi xuống

Long Ngạo Thiên đột ngột qua đời... Bây giờ nhớ lại cuộc so tài với hắn trên đài tranh tài, Hoắc Vũ Hạo không khỏi đau lòng.

Duy Na cùng Hoắc Vũ Hạo ra khỏi thành. Có cô ấy ở đây, khi ra khỏi thành phố có thể tránh được rất nhiều rắc rối.

Hoắc Vũ Hạo thấp giọng hỏi: "Công chúa điện hạ, bên phía Bổn Thể Tôn tổn thất lớn đến mức nào?"

Duy Na dừng lại một chút, quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, vội vàng nói: “Nếu không tiện thì đừng nói.”

Duy Na cười khổ nói: “Không có gì bất tiện, bên phía của chúng ta tổng cộng có mười một Phong Hào Đấu La, trong đó tính đến nay đã có ba người bị giết, bao gồm cả sư phụ của ta. Bốn người khác bị thương nặng, và hiện tại bọn họ không thể tham gia chiến đấu. Số lượng thương vong trong số các đệ tử của phái Bổn Thể Tôn đã vượt quá một phần ba.

Nghe cô nói vậy, Hoắc Vũ Hạo lập tức kinh hãi: "Thương vong nặng nề như vậy sao?"

Duy Na gật đầu nói: “Khi Nhật Nguyệt Đế Quốc tấn công thành phố Thiên Đấu, họ đã tiến hành hành động chặt đầu đối với chúng ta. Họ đột kích vào ban đêm và sử dụng một số hồn dẫn khí đặc biệt để can thiệp vào hồn đạo khí dò tìm không khí của chúng ta, và sau đó một nhóm hồn đạo sư đột nhiên xuất hiện trên bầu trời thành phố Thiên Đấu, dựa vào thiết bị dò xét linh hồn trên không, họ bắn vào những người mạnh nhất ở bên chúng ta, lần đó khiến chúng ta tổn thất rất nặng nề. Lần đó xuất hiện rất nhiều cường đại hồn sư, nếu không phải sư phụ bị thương nặng nên đã sớm rời khỏi,nếu không e rằng hoàng thất không có người nào có thể sống sót."

Hoắc Vũ Hạo trầm mặc. Lợi thế của Nhật nguyệt đế quốc là về các thiết bị dò tìm linh hồn cho phép họ áp dụng nhiều chiến thuật khác nhau. Nếu không phải chính hắn nghe được từ Duy Na công chúa, hắn sẽ không bao giờ tưởng tượng Nhật Nguyệt đế quốc còn có thể như thế này. Can thiệp vào hướng dẫn linh hồn? Nó hoàn toàn tận dụng được khoảng cách về công nghệ!

Duy Na nghiêm túc nhìn Hoắc Vũ Hạo nói: "Để ta đi cùng ngươi, tuy thực lực của ta không bằng ngươi, nhưng ta là người thích hợp nhất để hỗ trợ ngươi. Ta cũng là  võ hồn giống như ngươi, và nếu như còn nhớ, ngươi nên biết, song hồn võ hồn của ta và ngươi rất giống."

Rất giống? Nghe được hai chữ này, trong lòng Hoắc Vũ Hạo khẽ động. Đúng! Võ hồn của Công chúa Duy Na có điểm tương đồng nhất định với hắn ta. Một trong những võ hồn của Duy Na là võ hồn phụ trợ chữa bệnh với thuộc tính băng và tuyết. Và võ hồn khác của cô còn mạnh mẽ hơn nữa, đó chính là đại não. Ngay cả trong các vị của Bổn Thể Tôn, tài năng của cô cũng thuộc hàng tốt nhất, nếu không cô sẽ không được các vị tiền bối kia coi trọng.

Cô đã từng là chủ hồn sư của đội ngũ Tuyết Yêu Giáo! Võ hồn của cô cũng là băng tuyết và thần tinh, về mặt hỗ trợ quả thực sẽ giúp ích rất nhiều cho Hoắc Vũ Hạo.

Nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo do dự, Duy Na vội vàng nói tiếp: "Hơn nữa, có ta ở đây, ngươi có thể tránh được rất nhiều phiền toái không cần thiết. Ta có tín hiệu hồn dẫn khí từ Thiên Hồn Đế Quốc của chúng ta. Chỉ cần có ta ở bên cạnh ngươi, ngươi sẽ không cần lo lắng bị lực lượng khác vô tình làm bị thương.”

Nhìn thấy Duy Na công chúa nói nhất định thắng lợi, Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng thở dài nói: "Được rồi, ngươi đi theo ta, nhưng điện hạ, chuyến đi này nhất định phải nghe theo chỉ thị của ta. Nếu ngươi đi cùng ta, ta nhất định phải đảm bảo an toàn cho ngươi”

“Được.” Duy Na không chút do dự đồng ý.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương