Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
-
Chapter 217 Tặng một thành trì
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
La Phong chân đạp đất, đầu đụng vào rìa tinh không, nhìn xuống Lưu Âm hầu đã hòa vào trời đất biến mất.
“Phương diện cận chiến của ta rất mạnh nhưng khả năng vây giữ kẻ thù kém xa, Lưu Âm hầu muốn đi thì đi, ta căn bản không thể ngăn cản.” La Phong thầm nghĩ, tóm lại thì thời gian hắn bước vào cảnh giới Hỗn Độn còn khá ngắn.
Trong trận chiến lần này, người ngoài cho rằng hắn đi theo Thân Xác nhất mạch đạt cảnh giới Hỗn Độn đỉnh phong!
Nhưng La Phong biết rất rõ, sở dĩ thân thể của hắn mạnh như vậy, một mặt là thần thể hoàn mỹ đã phát triển đến cực hạn, vốn có thể sánh ngang với Hỗn Độn Chúa Tể đỉnh phong. Mặt khác, hắn đã tìm hiểu được nhiều biến hóa pháp nhờ vào năng lực “vô hình vô tướng”. Đối với hắn, biến hóa pháp còn hiệu quả hơn một số pháp môn luyện thể!
Đơn vị cơ bản nhất cấu thành của một thần thể hoàn mỹ cực hạn vẫn là 'thần lực' mà đơn vị cơ bản nhất của biến hóa pháp lại ẩn chứa Linh Tính Sinh Mệnh, đã là biến chất! Hình thái biến hóa khiến cho thân thể hoàn mỹ khủng bố hơn nhiều.
"Vù!"
La Phong lập tức thu nhỏ lại, khôi phục lại hình dáng bình thường ban đầu rồi đáp xuống phủ thành chủ.
"La Hà huynh, La Hà huynh." Cửu Khương hầu hưng phấn tiến lên, trên mặt tràn đầy cảm kích, tư thái rất thấp.
"Thật không ngờ, Cửu Khương Hỗn Độn châu nho nhỏ này của ta lại có La Hà huynh tới ẩn cư, thực sự là phúc khí cho toàn bộ Cửu Khương Hỗn Độn châu của ta. Trước đây, ta đã lầm La Hà huynh là Vĩnh Hằng Chân Thần, thực sự lơ là, lơ là!”
"Cửu Khương hầu khách khí rồi." La Phong nói.
Nhắc mới nhớ, trước đây số lần hắn được gặp Cửu Khương hầu chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, tình cảm đương nhiên cũng không sâu sắc lắm, nhưng sau vài lần tiếp xúc, Cửu Khương hầu vẫn khá tốt bụng. Khi Lưu Âm hầu vừa mới bắt đầu xuất thủ, Cửu Khương hầu đã đứng ra ngăn cản. La Phong cũng có ấn tượng tốt về ông ta.
"La Hà huynh, ta đã chuẩn bị một ít đồ ăn và rượu tầm thường, chúng ta ngồi xuống trò chuyện đi." Cửu Khương hầu đã chuẩn bị xong từ lâu, nhiệt tình dẫn dắt.
"Mời." La Phong gật đầu, đồng thời nhìn về phía Mặc Ngọc Thanh Nham, Ma La Tát, khẽ gật đầu.
Mặc Ngọc Thanh Nham có chút phấn khích: "Sư phụ thật lợi hại."
Mặc Ngọc Thanh Nham nảy ra rất nhiều suy nghĩ, hắn cảm thấy mình như đi trên mây, không quá chân thực.
“Chủ nhân đương nhiên lợi hại." Ma La Tát một bên cũng cảm thán.
“La Tát Thần Quân, trước đây người ngoài cho rằng ngươi là người hộ đạo của chủ nhân." Mặc Ngọc Thanh Nham thấp giọng nói.
“Ta làm gì xứng làm người hộ đạo của chủ nhân? Ta thực sự chỉ là một người hầu thôi." Ma La Tát cảm thán. Nó ăn ngay nói thật, ngay cả linh hồn cũng bị nô dịch, là người hầu hàng thật giá thật.
Ma La Tát hiểu rõ.
Chủ nhân La Phong là một người tu hành, tự nhiên có thể hòa nhập với một số thế lực lớn ở Khởi Nguyên đại lục. Nhưng Ma La Tát nó phải trốn trong bóng tối, phải suy nghĩ kỹ trước khi thực hiện bất kỳ hành động nào. Nói đúng ra thì chủ nhân mới là người hộ đạo của nó!
“Tiểu tử, hãy nắm bắt cơ hội." Ma La Tát nhìn Mặc Ngọc Thanh Nham: “Ngươi may mắn lắm mới có thể được làm đệ tử duy nhất của chủ nhân, ngươi phải quý trọng cơ hội này."
"Ta hiểu." Mặc Ngọc Thanh Nham gật đầu. Trở thành đệ tử thân truyền duy nhất của cường giả cảnh giới Hỗn Độn đỉnh phong là cơ duyên lớn cỡ nào, hắn tự nhiên cần phải thận trọng.
Ma La Tát nhìn cảnh này.
Tiểu tử may mắn này... chủ nhân không chỉ là một cường giả cảnh giới Hỗn Độn đỉnh phong bình thường.
Vào lúc này, những người tu hành khác theo dõi cuộc trò chuyện giữa Ma La Tát và Mặc Ngọc Thanh đều cảm thấy hâm mộ.
“Đây chính là thực lực của La Hà Thần Quân sao?” Nguyệt Vu tướng quân, Ma Ly Hiêu, Hộ Dương thành chủ và các Vĩnh Hằng Chân Thần khác đều chỉ cảm thấy chấn động.
“Cường giả như thế lại nghe nhạc khúc A La Nhã và ta mà rơi lệ?" Mộng Hoa Lâu Chủ âm thầm cảm thán: “Sợ là lòng có xúc động, mới cảm động rơi nước mắt, đúng là thật tình.”
Điêu Dung Khởi từ xa nhìn: "Cường giả cảnh giới Hỗn Độn còn mạnh hơn Lưu Âm hầu này, lúc trước lại bằng lòng giúp ta báo thù."
Đối với rất nhiều người tu hành, đây có thể là lần đầu tiên trong đời họ nhìn thấy một thân thể thần thánh to lớn và nguy nga như vậy, Cửu Khương hầu cũng cảm thấy bị áp bách cực lớn, người tu hành bình thường thì càng chấn động.
Hội quán Viêm Phong.
“La Hà huynh lại là cường giả cảnh giới Hỗn Độn đỉnh phong.” Đế Sở Ngộ đầy cảm thán.
“Chỉ là thoạt nhìn, hắn một lòng một dạ chuyên chú với tu luyện thần thể! Mặt khác có chút yếu kém. Ở cảnh giới Hỗn Độn, cả Khởi Nguyên đại lục có khoảng mười người giỏi về thần thể. Tuy nhiên, những người có thể cao bằng trời đất... Toàn bộ Khởi Nguyên đại lục chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.” Phó quán chủ cảm thán. Là thành viên hoàng tộc của Viêm Phong cổ quốc, hắn ta có kiến thức rất rộng.
Đế Sở Ngộ cười nói: “Cũng không cần quá để ý, thần thể vô hạn của cảnh giới Hỗn Độn muốn lớn bằng trời đất là quá khó. Những người khác chuyên tâm tu hành thần thể đều theo đuổi một thần thể mạnh hơn, chứ không theo đuổi độ cao. Giống như 'Minh Hỏa hầu' uy danh lan xa của Viêm Phong cổ quốc của chúng ta, hắn chuyên tâm vào việc tu hành thần thể, hình thể cũng không lớn... nhưng hắn có thể đạt đến cấp độ Siêu Thoát trong cảnh giới Hỗn Độn, có thể đấu với một số Thần Vương bình thường mà không rơi vào thế hạ phong.”
Hỗn Độn Chúa Tể đỉnh phong ở một số quốc gia bên cạnh được coi là hàng ngũ mạnh nhất trong cảnh giới Hỗn Độn. Nhưng ở một số đại cổ quốc, bên trên Hỗn Độn Chúa Tể đỉnh phong vẫn có những Hỗn Độn Chúa Tể đạt cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.
Nếu nói Hỗn Độn Chúa Tể đỉnh phong chạm đến ngưỡng cửa Thần Vương thì một cường giả cảnh giới Hỗn Độn siêu thoát, bản chất sức mạnh đã đạt cấp độ Thần Vương. Thế nhưng số lượng những cường giả này rất ít, hầu như đều ở một số đại cổ quốc cổ.
“Năng lực của La Hà áp đảo Lưu Âm hầu, nên đương nhiên mạnh hơn ông ta, nhưng hắn không ép được Lưu Âm hầu sử dụng bất kỳ bí pháp bảo mệnh nào… cho thấy ưu thế cũng hữu hạn.” Đế Sở Ngộ cười nói: “Nếu hắn trở thành khách khanh của Đế Sở nhất mạch chúng ta, nếu được bồi dưỡng tốt hơn, ta tin tưởng hắn sẽ đạt được thành tựu cao hơn.”
Khách khanh đầu tiên mà mình mời sau khi đạt cảnh giới Hỗn Độn có tiềm năng phi thường như vậy, Đế Sở Ngộ rất vui vẻ. Hắn ta biết rất rõ, mười ba chi nhánh của hoàng tộc cạnh tranh rất khốc liệt.
Trợ thủ của mình càng mạnh, con đường của mình sẽ càng thêm suôn sẻ.
"Nếu hắn có thể tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới Hỗn Độn siêu thoát, sẽ mang đến trợ giúp lớn hơn." Phó quán chủ nói. Ở Viêm Phong cổ quốc, địa vị của các Thần Vương rất cao, mà ở cảnh giới Hỗn Độn, chỉ có Hỗn Độn Chúa Tể siêu thoát mới có địa vị cao.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook