Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 231 Bảy mươi tư triệu Lam Lam Tinh tệ
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
"Viện trưởng Hải ạ?" Lý Nguyên hơi kinh ngạc, nhịn không được hỏi: "Viện trưởng Hải của học viện chúng ta sao?"
Đến trường lâu như vậy, đối với lịch sử của học viện này, cậu hiểu khá rõ.
"Trường mình còn có viện trưởng Hải thứ hai à?" Lê Dương cười nói: "Phần lớn thời gian, viện trưởng Hải đều không ở trong trường, hoặc là canh giữ ở Tinh Giới, hoặc là khổ tu xông xáo chốn sinh tử."
"Lần này em may mắn, hôm nay ông ấy sẽ về trường."
"Vừa rồi, tôi báo cáo biểu hiện của em cho viện trưởng Hải." Lê Dương nói: "Ông ấy đã trả lời tin nhắn của tôi, sau khi chúng ta trở về trường thì dẫn em đi gặp ông ấy."
"Vâng." Lý Nguyên gật đầu, trong lòng có chút mong đợi, cũng có chút thấp thỏm.
Viện trưởng Hải!
Ông ta chính là võ giả Phi Thiên, có thể nói là võ lực tuyệt thế, thực lực khủng bố, cơ bản đạt tới trình độ coi thường vũ khí nóng.
Có thể nói là chiến lực chính bảo vệ nền văn minh nhân loại.
Ví dụ như võ giả mạnh nhất tỉnh Giang Bắc, điện chủ tỉnh của võ điện Tinh Hỏa, điện chủ tỉnh của võ điện Tinh Không, võ giả mạnh nhất trong quân đội... Tất cả đều là võ giả Phi Thiên.
Cường giả tuyệt thế bậc này, chỉ cần giậm chân một cái là có thể khiến một tỉnh run rẩy.
"Đừng lo lắng, tính cách viện trưởng Hải rất hiền hòa, sẽ không đối xử không tốt với em." Lê Dương cười nói: "Ông ấy muốn gặp em, cũng do biểu hiện của em rất xuất sắc."
"Đã nhiều năm viện trưởng Hải không gọi sinh viên của học viện đến gặp rồi."
Trong lòng Lý Nguyên như có điều suy nghĩ.
Thời gian của cường giả siêu cấp như vậy rất quý giá, nếu không lộ ra tiềm lực của võ giả Phi Thiên, e rằng ông ấy sẽ không gọi riêng mình đến gặp.
Lê Dương không tiết lộ quá nhiều với Lý Nguyên, bởi vì ông ấy cũng không chắc chắn viện trưởng Hải sẽ cho được chỗ tốt gì, không muốn Lý Nguyên quá mong đợi.
"Đúng rồi."
"Lần này em đứng đầu căn cứ thứ tư, trường sẽ thưởng năm triệu Lam Tinh tệ." Lê Dương cười nói: "Đứng đầu khối, trường sẽ thưởng ba triệu Lam Tinh tệ."
Hai mắt Lý Nguyên tỏa sáng.
Cộng lại chính là tám triệu Lam Tinh tệ.
Không ít.
"Mặt khác, em làm Đại sư huynh một tháng qua, nhà trường khảo sát đánh giá em là 'xuất sắc'." Lê Dương cười nhạt: "Nửa năm qua, phần thưởng một triệu Lam Tinh tệ cộng thêm 20%, tổng cộng 120 vạn Lam Tinh tệ, sẽ đưa cho em luôn."
"Em cảm ơn thầy." Lý Nguyên gật đầu liên tục.
Cậu hiểu rõ, cái gọi là đánh giá xuất sắc, có lẽ là do thầy Lê Dương quyết định.
Lý Nguyên thật sự làm hết chức trách rồi sao? Chưa nói tới.
Nhưng có thể dẫn dắt toàn bộ sinh viên trong học viện, lấy được tổng điểm kiểm tra nhóm đứng đầu thì chính là Đại sư huynh ưu tú.
Kết quả quyết định tất cả.
"Được rồi, đi thôi." Lê viện trưởng cười nói: "Sau khi đoàn tàu đến trạm, trở về trường thay quần áo sạch sẽ rồi đến tòa nhà Hắc Long chờ tôi."
"Vâng ạ." Lý Nguyên xoay người chuẩn bị rời đi.
Bỗng nhiên.
Đồng hồ thông minh trên tay viện trưởng Lê rung lên.
"Hả?" Viện trưởng Lê cúi đầu nhìn lại, sắc mặt thay đổi, đột nhiên đứng dậy.
"Thưa thầy?" Lý Nguyên cảm thấy không ổn.
"Không sao, nhanh chóng lên xe đi." Viện trưởng Lê nghiêm nghị nói: "Hôm nay viện trưởng Hải không có thời gian gặp em, chờ tôi thông báo."
"Vâng." Lý Nguyên lập tức ý thức được, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Vèo! Lê Dương tóm lấy Lý Nguyên.
Lý Nguyên chỉ cảm thấy chung quanh có một trận cuồng phong nổi lên, cậu lập tức lao ra khỏi phòng họp vừa rồi hơn một trăm mét.
Nơi xa, rất nhiều sinh viên đang lên xe theo thứ tự.
"Đi đi."
Dứt lời, thân hình Lê Dương khẽ động, trong nháy mắt hóa thành một luồng sáng bay vọt đi hơn hai trăm mét, nhưng không khí lại không có chấn động gì.
Mấy cái lắc mình, ông ấy đã biến mất ở cuối quảng trường.
Nhìn phương hướng ông ấy đi, là pháo đài chiến tranh.
"Thật nhanh." Lý Nguyên Bình nín thở nhìn Lê Dương ở phía xa, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy đối phương thể hiện thực lực thật sự.
Loại tốc độ bộc phát này.
"Có lẽ đã sắp đạt đến tốc độ âm thanh rồi." Lý Nguyên thầm than: "Đây là Nguyên võ giả đỉnh cấp sao?"
Không chỉ Lý Nguyên, có rất nhiều sinh viên nhìn thấy cảnh tượng Lê Dương đi xa.
"Không biết đã xảy ra chuyện gì, dường như viện trưởng Hải cũng sắp qua đó." Lý Nguyên thầm nghĩ: "Hy vọng là không sao."
Lý Nguyên không nghĩ nhiều.
Trời sập xuống có người cao chống đỡ, bây giờ cậu còn không gánh nổi chuyện này.
Ru luyện để trở nên mạnh hơn mới là chuyện một sinh viên tốt nên làm.
"Đi thôi."
Lý Nguyên đi về phía xa, leo lên thùng xe theo số thứ tự.
...
Bùm!
Lê Dương bộc phát hết tốc lực, nhảy lên cao mấy chục mét, lắc mình một cái chính là vài trăm mét, nhanh chóng đi tới bên ngoài pháo đài chiến tranh.
Mấy chục giáo viên vốn dĩ đang ở trong hội nghị, gần như đều đã chờ ở bên ngoài pháo đài chiến tranh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook